Thu dọn xong mọi thứ, Phong Hân mới phát hiện mình bắt đầu hơi sốt, cô uống tạm một viên hạ sốt rồi xuống lầu đổ rác.
Lúc trở về, Thương Tòng Thư đang nằm dài trên sofa, lông mi còn ướt, trong miệng nhai thứ gì đó, mắt hướng lên màn hình tivi đang phát quảng cáo. Phong Hân không biết nàng đang nghĩ gì.
Cô tiến lại gần, ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, ngón cái nhẹ nhàng vuốt môi nàng: "Để chị xem nào, em đang ăn gì vậy? Hửm?"
Thương Tòng Thư ngoan ngoãn nghe lời há miệng, cả đầu lưỡi đều phủ một lớp phấn trắng, chính là viên thuốc Ibuprofen mà Phong Hân vừa uống khi nãy.
Phong Hân lập tức hít sâu một hơi, môi run lên vì tức giận. Vội vàng lục tung tủ thuốc, hộp Ibuprofen ban nãy khi xuống lầu, hộp cô dùng vẫn còn nguyên, vậy mà bây giờ thiếu mất bốn, năm viên.
Phong Hân ôm lấy một cốc nước ấm, kéo Thương Tòng Thư ngồi dậy, dùng khăn giấy lau sạch những mẩu thuốc chưa nuốt hết trong miệng nàng, "Cái gì cũng dám ăn, em là con dế khổng lồ à? Mồm miệng nhai không ngừng, vậy sau này cứ ăn lá cây như nó mà sống cho xong!"
Phong Hân cầm ly nước ấm đưa đến miệng Thương Tòng Thư, "Uống vào! Phải uống thật nhiều để tống cái thuốc ấy ra ngoài."
Không rõ Thương Tòng Thư có nghe hiểu không, chỉ biết nàng bướng bỉnh quay đầu đi, không chịu uống. Nàng nghĩ thầm: Phong Hân có ăn lá cây đâu, tại sao bắt nàng ăn lá cây? Nàng không có ngốc.
Phong Hân bực đến không nhịn được, gằn giọng: "Nhanh lên!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632205/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.