Kể từ khi ở cùng nhau, Thương Tòng Thư chưa từng gọi Phong Hân là "lão bà". Hôm nay là lần đầu tiên.
Phong Hân nghe vậy liền sững lại. Kiếp trước, Thương Tòng Thư khi chơi đùa tình thú gọi kiểu như "thái thái", "phu nhân" toàn những cách trêu chọc, trên giường một nửa gọi "chị" hoặc nhũ danh thân mật của các nàng. Vậy mà hôm nay đột nhiên gọi "lão bà", khiến Phong Hân ngẩn ngơ một lúc.
Cô đưa giấy lau miệng cho Thương Tòng Thư, nhẹ giọng nói: "Em vừa mới gọi cái gì ấy nhỉ?"
Thương Tòng Thư chỉ nhìn Phong Hân cười ngọt ngào, không có ý định gọi lại hai tiếng đó.
Ngày hôm sau.
Phong Hân ở trong phòng ngủ thay đồ, kéo tủ quần áo ra, bên trong toàn là đồ đôi với Thương Tòng Thư. Cả hai người gần như mặc chung đồ, dáng người hao hao, mặc vào không khác mấy.
Vì phải thường xuyên ra ngoài làm việc, phần lớn thời gian cô đều mặc tây trang, váy bút chì hay sơ mi khá nhiều. Ngược lại, Thương Tòng Thư lại có gu thẩm mỹ độc đáo, luôn chọn quần áo để bản thân giống như 20 tuổi, thích mấy kiểu váy nhẹ nhàng.
Cô nhớ lại một lần, Tòng Thư cầm một bộ quần đem đến chỗ cô với vẻ mặt hớn hở, đó là bộ quần áo nàng chuẩn bị để mặc khi là đại biểu chuyên môn trao đổi ở hội nghị của công ty lại bị cắt rách tơi tả, cô vô cùng tức giận. Lúc Thương Tòng Thư tỉnh tảo, cô đem chiếc váy Thương Tòng Thư thích nhất cũng cắt tách tung tóe.
Tòng Thư vốn tính trẻ con, khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.