Edit: Yangda
"Thật ra uống cũng không tệ lắm."
Từ Thanh Nhượng không nói chuyện, tiếp tục rót thêm một tách cho cô.
Hà Dũ liên tiếp uống vài tách, bụng có hơi no, đột nhiên cô nhớ tới lời của Cố Thần.
"Sao anh lại nhốt mình trong phòng vậy?" Cô không biết chuyện gì đã xảy ra nên cẩn thận hỏi anh.
Từ Thanh Nhượng kéo tay áo lên tới khuỷu tay, lộ ra cánh tay rắn chắc.
Tuy rằng nhìn qua cảm thấy thân thể anh không tốt, nhưng có lẽ anh vẫn có rèn luyện.
Nhìn theo tay của của anh, khớp xương ngón tay khẽ nhúc nhích.
Không nhanh không chậm.
Hà Dũ cảm thấy anh làm bất cứ việc gì đều có cảm giác thoải mái.
Anh nhẹ giọng nói: "Thân thể có chút không khoẻ, nên muốn nghỉ ngơi một chút."
Hà Dũ gật đầu, xem ra là do Cố Thần lo lắng quá mức rồi.
Cô cúi đầu thì thấy chén trà trước mặt lại được rót đầy......
Mùa này trời tối rất nhanh, Hà Dũ cố uống hết, không đợi anh tiếp tục rót cho mình mà hỏi: "Hôm nay tôi ngủ ở đâu?"
Tay anh hơi dừng lại.
Hà Dũ nhìn ngó xung quanh, ở đây rộng như thế này chắc có không ít phòng.
"Bên cạnh phòng của tôi có một phòng trống."
Bên cạnh?
Cũng đúng.
Hà Dũ gật đầu: "Được."
Phòng trống trong lời nói của anh, đúng thật là trống, dường như không có ai từng ở đây, ngoại trừ cái tủ quần áo thì kế bên là một cái giường.
Lúc Từ Thanh Nhượng bước vào còn ôm trong ngực một cái chăn bông: "Lúc trước không có ai ở đây, nhưng mỗi ngày đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-ten-la-yeu/168227/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.