Bởi vì nhớ mình vẫn còn nợ Tiểu Thố một lời xin lỗi, nên lúc quay lại nhà họ Giản Ada không tập trung tinh thần lắm, còn nhìn ra cổng mấy lần và tự hỏi sao Tiểu Thố và Giản Chính Dương chưa về. 
Những hành động khác thường này khiến Đại Tây thấy tò mò: “Con nhìn ra cửa mấy lần rồi, đang nhìn gì vậy?” 
“Có ạ, không sao đâu.” Ada le lưỡi, ngượng ngùng chạy về phòng của mình. 
“Đứa bé này, càng lớn càng lớn càng hoạt bát.” Đại Tây bất đắc dĩ lắc đầu, bà không hề biết chuyện xảy ra ở thẩm mỹ viện. 
Lúc Tiểu Thố và Giản Chính Dương trở về đã là giờ cơm tối, cả nhà ngồi trên bàn ăn, Ada lén nhìn Giản Chính Dương, dường như giữa lông mày đã không còn sự tàn bạo hồi trưa nữa. Lạ thật, sao Tiểu Thố có thể an ủi được Giản Chính Dương vậy? 
Muốn nói xin lỗi nhưng không tìm được thời cơ thích hợp, Giản Chính Dương luôn kè kè bên cạnh Tiểu Thố, mãi đến 9h đêm, Ada cũng không tìm được cơ hội ở riêng với Tiểu Thố. 
Thấy Tiểu Thố và Giản Chính Dương tay trong tay về phòng, Ada cũng im lặng về phòng, ngồi xem tivi một lúc, thiếu một tiếng xin lỗi nói chung là không thoải mái gì. Nhìn đồng hồ thấy đã hơn 10h, tất cả mọi người đã trở về phòng của mình, trong phòng khách không có người, Ada đứng ngoài cửa phòng một hồi, dậm chân một cái rồi đi lên lầu ba. Cùng lắm thì bị mắng một trận chứ gì, Ada cô khi nào lại trở bên nhát gan vậy? 
Nói gì thì nói, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-sung/607697/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.