Thi Phẩm Như hết sức tức giận, Triệu Nguyễn cũng tự biết gặp rắc rối rồi nên ỉu xìu rời đi. Khởi La bị bốn năm tỳ nữ vây quanh đưa ra ngoài Trúc Lý Quán, cười xấu hổ: "Sư phụ, không cần huy động nhiều người như vậy. Con không sao, có thể tự mình đi."
"Cẩn thận chút không thừa. Lúc đầu không ngăn Triệu Nguyễn lại, là ta sơ xuất, lại khiến con chịu tội." Thi Phẩm Như nghiêng đầu gọi tỳ nữ đưa cái bọc cho Ninh Khê: "Nơi này để những tác phẩm thời kỳ đầu của Thanh Liên cư sĩ, sư huynh của con sắp xếp lại cho con rồi. Trong lúc con dưỡng thương, lúc rảnh chép vài tấm đi, vết thương lành rồi thì mang tranh vẽ xong rồi cho ta xem."
"Vâng, đồ nhi nhớ rồi." Khởi La nhìn góc khuất trên con đường một chút: "Sư phụ cảm tạ sư huynh thay đồ nhi."
Thi Phẩm Như gật đầu. Thầm nghĩ, bây giờ mà nha đầu này còn nhớ tới Từ Tu.
Tô Từ Tu là chính nhân quân tử, trải qua chuyện Triệu Nguyễn gây náo loạn cũng không muốn lộ diện, tránh cho liên lụy thanh danh Khởi La. Khởi La cảm kích hắn, trong lòng càng thấy tiếc cho hắn. Người như vậy nên có giai nhân dịu dàng ở bên cạnh, tình người ấm lạnh, thưởng tuấn tài. Chứ không phải như Chu Thành Bích được Triệu Nguyễn dạy dỗ, quả thật là trâu gặm mẫu đơn.
Thi Phẩm Như nhìn Khởi La ra ngoài rồi mới quay người nói: "Ra đi, tấm lòng của ngươi, nàng biết rồi."
"Sư muội huệ chất lan tâm [*], thẳng thắn vô tư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2526113/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.