Triệu Nghi Hiên ngạc nhiên: "Tại, tại sao huynh lại ở chỗ này?" Phòng nữ tử tuy nói là ngủ lại bên ngoài thì nam nhân cũng không thể tự ý ra vào, trừ khi bọn họ có tư tình.
Khởi La cũng kinh hãi, nàng không hề chú ý Lâm Huân tiến tới từ lúc nào. Lần này hết đường chối cãi. Người này là chê Công chúa chưa đủ hận nàng sao?
"Các, các người không biết xấu hổ!" Triệu Nghi Hiên hiển nhiên là hiểu nhầm, mắng một câu, lại chưa hết giận: "Ta có thể đuổi hết các người ra ngoài!"
Lâm Huân buông Triệu Nghi Hiên ra, tỏ vẻ chủ nhân nói: "Hình như Công chúa quên, thôn trang này là mẫu thân của ta tặng cho ngài."
Triệu Nghi Hiên nghẹn lời, giậm mạnh chân rồi bụm mặt đi ra ngoài.
"Ngài không đuổi theo nàng ta à? Không sợ nàng nói lung tung à?" Khởi La nhìn hướng Triệu Nghi Hiên rời đi hỏi.
"Kệ nàng ta nói gì thì nói." Lâm Huân ngồi xuống bên giường, không có ý rời đi. Khởi La lùi ra một chút, làm bộ muốn nằm xuống: "Ta muốn nghỉ ngơi, xin Hầu gia trở về đi."
Lâm Huân nghiêng người nắm cổ tay của nàng, cổ tay nhỏ như ngó sen, làn da mềm mịn như lụa: "Ta có lời muốn nói." Hắn thăm dò thái độ của Chu Minh Ngọc, biết Chu Minh Ngọc không phản đối mối hôn sự này. Nhưng mà dù sao Chu Minh Ngọc cũng không thể đại biểu ý của nha đầu này.
Đêm buông xuống, ánh nến trong phòng rất mờ mịt, hai cái bóng trên đất gần như hòa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2526103/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.