Khởi La đổi sang bộ bối tử dài mẫu đơn như ý bằng tơ lụa, chải búi tóc đơn, ngồi trong phòng chờ Doãn thị đưa Vũ Đồng đến.
Trên cây mai ngoài cửa sổ, ba nhánh đã trổ nụ hoa màu trắng, trong trời nắng có vẻ vô cùng tinh khiết hoàn mỹ.
Hoa mai là loài hoa mà Lâm Huân thích nhất.
Kiếp trước Vũ Đồng hay làm bánh hoa mai, làm thành hình hoa, trắng tuyết mềm xốp, đưa vào miệng có hương hoa quanh quẩn, có khi còn có thể ăn trúng cánh hoa.
Hiện tại dường như nàng vẫn còn có thể nhớ lại hương vị của món bánh ngọt đó, ngọt ngào, còn mang theo chút chan chát.
Doãn thị đưa Vũ Đồng đi vào, Vũ Đồng quỳ gối trước mặt Khởi La, cúi đầu.
Sau khi Khởi La bảo Doãn thị ngồi ở bên ngoài trước, nàng nói với người trước mắt: “Ngẩng đầu lên.”
Vũ Đồng thoáng ngẩng đầu, áo gai vải thô mặc trên người nàng ta, sắc đẹp kiếp trước bởi vì váy áo xinh đẹp tinh xảo mà có vẻ xuất chúng cũng lập tức trở nên ảm đạm đi mấy phần.
Nàng ta nhìn Khởi La, bờ môi hoảng hốt mà mở ra.
Ngày đó ở ngoài cửa sổ không thấy rõ, chỉ thấy Hầu gia đặt nàng dưới thân, hai người sa vào nam nữ hoan ái, hoàn toàn không chú ý tới mình.
Nào biết ngày hôm sau mình đã bị Hầu gia phạt đến phòng giặt đồ, không đưa ra bất kỳ lý do gì.
Hôm nay Vũ Đồng nhìn thấy dáng vẻ của Khởi La mới hiểu được mình thua chỗ nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2526043/chuong-85.html