Khi Lâm Huân thức dậy, biết được Mạnh Diệc Hoan đi cả đêm chưa về.
Tuy hắn không để bụng nữ nhân này, nhưng dù sao cũng là Hoàng đế ban ân, không thể xảy ra sai sót gì, thế nên lệnh Thấu Mặc dẫn người đi ra ngoài tìm.
Sau đó Nguyệt Tam Nương và Ninh Khê cũng đến cầu kiến, hắn chỉ để người truyền lời nói Khởi La không có việc gì và bảo hai người trở về.
Chuyện hai người giấu giếm hắn, sau này hắn sẽ từ từ tính sổ.
Sau khi xử lý xong những chuyện này hắn vội vàng quay lại, chỉ thấy trên giường trống trơn, không thấy nàng đâu nữa.
Trong nháy mắt kia hắn gần như phát điên, hỏi cung nữ giữ cửa, nhóm cung nữ bẩm báo nàng đi dạo trong viện, cũng không đi xa.
Nhưng dưới cơn thịnh nộ, hắn vẫn xử phạt hai cung nữ kia.
Hắn không thể chịu đựng, không cách nào chịu đựng được chuyện nàng biến mất trước mắt hắn lần nữa.
Khởi La nhìn ngực Lâm Huân phập phồng lên xuống, hai mắt đỏ đậm, định nói hai câu để xoa dịu cảm xúc của hắn.
Hắn lại không thèm nhìn nàng mà lại lấy một dải lụa đỏ mềm mại nhất trong ngăn kéo ra, nắm lấy hai tay Khởi La đặt cạnh nhau, sau đó trói lại.
Khởi La đương nhiên sẽ giãy giụa, hắn lại dùng chỗ lụa còn dư lại che mắt nàng.
Hắn không muốn nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu hay tình yêu nàng vô tình bộc lộ ra, như vậy sẽ khiến hắn mềm lòng.
“Lâm Huân, chàng muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2525655/chuong-126.html