Thấu Mặc đưa đoàn người về phủ Yến Vương.
Mạnh Diệc Hoan rất tự nhiên đi về nơi ở của nàng ta ở Đông viện.
Hắn lại không biết nên sắp xếp cho Khởi La ở nơi nào.
Nói như thế nào thì phu nhân cũng đang mang trong mình cốt nhục của Vương gia, không thể làm chậm trễ, thế nên sắp xếp cho Khởi La ở Tây viện.
Khởi La nhìn nơi Vương phủ hoàn toàn xa lạ này, không có chút nào giống Hầu phủ trong ký ức, dù là cỏ cây hay là hạ nhân.
Quan trọng nhất, trong Tây viện này không có chút hơi thở nào của hắn.
Ninh Khê đỡ nàng ngồi lên giường, cẩn thận dò hỏi nàng muốn ăn gì, sau đó sai nha hoàn đi chuẩn bị.
Khởi La cúi đầu sờ sờ bụng, thời gian còn ngắn, đại khái là hơn một tháng, bụng rất bằng phẳng.
Nhưng thật sự là vô cùng thần kỳ, có một sinh mệnh nhỏ đang ở trong bụng nàng.
Trước đây đã từng có một đứa, nhưng lúc ấy nàng hoàn toàn không biết, bây giờ lại vô cùng rõ ràng cảm giác được sự tồn tại của con.
Đây là đứa nhỏ của bọn họ, là ông trời ban ân.
Nếu nàng muốn rời khỏi nơi này thì thật ra không khó.
Tuy nàng đã giao ảnh vệ ra, bây giờ lại bị Lâm Huân giam lỏng, nhưng rốt cuộc thì nàng không còn là Chu Khởi La của ba năm trước đây nữa.
Chỉ cần tùy tiện tìm cách nào đó, khiến hắn đuổi nàng ra khỏi phủ, nàng chắc chắn có thể tìm được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-phu-quy/2525645/chuong-132.html