Editor: Gấu Gầy Dạo gần đây, Sở Thu Bạch không phân biệt được giấc mơ và hiện thực, còn luôn cảm thấy mình đã chết, cơ thể đang nhanh chóng khô héo và thối rữa. Nhưng máu của Sở Giang Lai đã kéo y từ địa ngục trở về. Ngón tay không hề tan ra khi chạm vào máu, vết thương ở bẹn và vai so với cơn đau dữ dội ở tim thì chẳng đáng là gì. Hắn cần y, vì vậy y vẫn chưa thể chết. Dù đây chỉ là một giấc mơ, Sở Thu Bạch vẫn sẽ liều mạng cứu hắn. Tiếng người hỗn loạn, bước chân vội vã, tiếng còi báo động của xe cảnh sát và xe cứu thương hú vang, tất cả hòa quyện thành một âm thanh hỗn độn và gấp gáp, nhưng lại tràn đầy hy vọng, như một bản thánh ca cứu rỗi. Trợ lý Tiểu Trình dẫn theo bảy tám cảnh sát xông vào nhà kho, đưa Sở Giang Lai và Sở Thu Bạch lên xe cứu thương đã đợi sẵn cách đó hai cây số. —— Sở Giang Lai đã báo cảnh sát ngay khi nhận được tin nhắn của Tông Minh. Trần Thông, đội phó đội trinh sát hình sự thành phố Giang Hỗ giàu kinh nghiệm đích thân chỉ huy. Nhưng với tư cách là người nhà con tin, Sở Giang Lai kiên quyết yêu cầu xe cảnh sát và xe cứu thương dừng ở vị trí cách điểm đến hai km. Báo cảnh sát đã là một nước cờ mạo hiểm, hai kilômét là giới hạn, hắn không dám mạo hiểm hơn nữa. Dao găm cắt đứt tĩnh mạch cổ của Sở Giang Lai, mặc dù Sở Thu Bạch đã thực hiện các biện pháp cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663290/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.