Editor: Gấu Gầy Sau khi ăn hết một đĩa thức ăn cho mèo, Tiểu Sở còn ngấu nghiến sáu con chim cút, khi nó đang ăn con thứ bảy, Sở Giang Lai đã lấy bát đồ ăn vặt của nó đi. Cướp bát cơm của người ta như giết cha mẹ. Tiểu Sở nhảy dựng lên, tức giận cào ống quần hắn, hy vọng hắn lập tức đặt đồ ăn vặt xuống, giao thịt không ta giết! Nhưng Sở Giang Lai lạnh lùng đá nó ra khỏi ống quần, còn mắng nó: "Mày là một con mèo, ăn hết phần của sáu người như anh Thu Bạch, mày là heo tinh đầu thai à?" Tiểu Sở ấm ức kêu meo meo, thật sự không thể trách nó ăn nhiều, là Sở Thu Bạch ăn quá ít! Sở Giang Lai lạnh lùng, lại đâm thêm một nhât vào Tiểu Sở đang nghiến răng nghiến lợi mài móng: "Mèo ú, đừng ăn nữa! Nhìn mày kìa, ú đến nỗi lông cũng nở ra!" Tiểu Sở tức giận kêu "meo meo" mắng chửi, vừa mắng chửi vừa chạy theo vào phòng ăn, thấy Sở Thu Bạch đang ngồi trước bàn ăn, bước chân đang đuổi theo mắng chửi đột nhiên dừng lại, râu méo cong cong hơi rũ xuống. Anh Thu Bạch ăn ít, không biết là do ai hại! Lúc Tiểu Sở thức dậy vào buổi sáng, nó ngửi thấy mùi cặn bã rất nồng trên người Sở Thu Bạch. — Là mùi của chủ nhân nó. Chỉ có loại mèo đực chưa trưởng thành nhất mới để lại mùi đánh dấu nồng nặc như vậy trên người bạn tình! Anh Thu Bạch ăn không ngon, có thể là vì sắp sinh mèo con. Tiểu Sở từng lang thang bên ngoài bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663269/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.