Editor: Gấu Trúc Sở Thu Bạch hất tay Sở Giang Lai ra, tựa vào lưng ghế đứng thẳng, thở hổn hển, sắc mặt u ám nhìn về phía hắn. Sở Giang Lai thu lại nụ cười, bình tĩnh nhìn lại, ánh mắt chằm chằm vào y, như đang phán đoán y đã biết được bao nhiêu. — Bề ngoài, căn hộ này hoàn toàn không có phòng chiếu phim. "Với đầu óc của em, chắc có thể nghĩ ra hàng ngàn cách giải thích nhỉ?" Sở Thu Bạch thở hổn hển, không biết tại sao mình lại mệt mỏi như vậy, sự tiêu hao cảm xúc quá mức khiến y kiệt sức, gần như không thể đứng vững nếu không có điểm tựa. Y đột nhiên cảm thấy rất khát nước, cổ họng khô đến mức như bốc khói, nuốt nước bọt rồi mới khàn giọng nói: "Nhưng những lời dối trá đó, anh sẽ không tin dù chỉ một dấu chấm câu." Nhìn Sở Thu Bạch đang cố gắng chống đỡ nhưng vẫn lảo đảo, trong lòng Sở Giang Lai dâng lên một nỗi sợ hãi khó tả. Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy tiến thoái lưỡng nan. Trong truyện cổ tích, có một vị vua vì quá yêu quý con chim quý của mình, sợ nó bay mất nên đã cắt cánh, nắm chặt trong tay. Nhưng vị vua lại thường xuyên mất ngủ, luôn lo lắng bất an, sợ nắm quá chặt sẽ làm nó chết ngạt. Sở Giang Lai cảm thấy mình chính là vị vua ngu xuẩn đó. Nhưng Sở Thu Bạch không chỉ là con chim quý mà hắn yêu thích. Bởi vì dù là vị vua ngu nhất, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép món đồ chơi
Beta: Gấu Gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663261/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.