Editor: Gấu Gầy Hai giờ chiều, trưởng khoa Đặng của khoa tim mạch tình cờ gặp Sở Thu Bạch vừa mới ra khỏi phòng theo dõi trên hành lang cấp cứu, quan tâm hỏi y: "Thu Bạch, nghe nói tối qua cậu thấy khó chịu? Khá hơn chưa?" Sở Thu Bạch đã từng làm phẫu thuật cấp cứu cùng với anh ta, có chút tình đồng nghiệp nên cười trấn an: "Khá hơn rồi, chỉ là bệnh vặt thôi." "Cậu quá mệt mỏi rồi." Nhìn chàng trai trẻ xa lạ cao lớn và thẳng tắp như cây sam sau lưng đồng nghiệp, trưởng khoa Đặng nói: "Đừng tối ngày muốn biến một phút thành hai phút. Về lâu dài, dù cơ thể có tốt đến đâu cũng không chịu nổi." Ánh mắt dò xét dừng lại trên khuôn mặt lạnh lùng của Sở Giang Lai, anh ta tò mò hỏi: "Vị này là?" Sở Thu Bạch giới thiệu: "Đây là em trai tôi." Rồi quay sang nói: "Đây là trưởng khoa Đặng của khoa tim mạch." Sở Giang Lai lập tức mỉm cười đưa tay ra: "Trưởng khoa Đặng, đã được nghe danh từ lâu." Người này thay đổi sắc mặt nhanh hơn lật bánh tráng, chỉ một câu nói của Sở Thu Bạch mà như gió xuân tan tuyết, khiến khuôn mặt lạnh lùng nhanh chóng tan chảy, lập tức biến thành một đóa hoa đào tươi cười thân thiết. Trưởng khoa Đặng ngẩn người, cũng đưa tay ra: "Chào cậu chào cậu." Anh ta rút tay về, đang định nói thêm vài câu với Sở Thu Bạch thì bị thanh niên đẹp trai lật mặt siêu nhanh ngắt lời bằng một nụ cười nhạt: "Trưởng khoa Đặng ăn cơm chưa? Tôi và anh trai tôi định đến nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663250/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.