Editor: Gấu Gầy "Ting -" một tiếng, thang máy mở ra. Nhân viên mặc đồng phục khách sạn đã đợi sẵn ở cửa. Sở Thu Bạch mặc áo khoác dày và Sở Giang Lai cùng nhau bước ra khỏi thang máy. "Sở tiên sinh, chào buổi sáng." Người quản lý nam cúi đầu chào bọn họ một cách cung kính: "Rất xin lỗi đã làm phiền hai vị, nhưng sự việc xảy ra đột ngột, cộng thêm việc cảnh sát can thiệp, chúng tôi buộc phải..." "Nói trọng điểm đi." Sở Giang Lai không khách sáo cắt ngang anh ta, hỏi: "Cảnh sát đâu?" Người quản lý vội vàng dẫn đường: "Ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, tôi đưa hai vị qua đó." Nhiệt độ vào rạng sáng mùa thu sau cơn mưa rất thấp, trên đường đi, Sở Thu Bạch lạnh đến mức khoanh tay lại, sắc mặt Sở Giang Lai càng khó coi hơn. Người quản lý run rẩy giải thích với bọn họ về sự việc. "Bom?" Nghe thấy từ khóa, Sở Thu Bạch dừng bước, không thể tin được hỏi lại anh ta: "Ý anh là, trong xe của Văn Nhân có bom?" Người quản lý gật đầu, nhưng lại lập tức lắc đầu: "Cũng không hẳn là vậy. Chuyên gia gỡ bom của cảnh sát đã loại bỏ nguy cơ nổ bom rồi." "Vậy Văn Nhân thế nào?" "Yên tâm, chắc chắn không chết được." Sở Giang Lai lạnh lùng xen vào: "Tục ngữ nói tai hoạ lưu ngàn năm, người như cô ta, mạng thường rất lớn." "Đừng nói bậy." Sở Thu Bạch nhẹ nhàng quở trách một câu, rồi quay sang hỏi người quản lý: "Cô ấy thế nào rồi?" "Cô Văn không sao, chỉ bị hoảng sợ một chút. Nhưng chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663236/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.