Editor: Gấu Gầy Sở Thu Bạch lại nằm viện thêm mười ngày, kết quả chụp cộng hưởng từ cho thấy khối máu tụ trong não đã gần như tan hết, vết thương ngoài da lành rất nhanh, nhưng thị lực vẫn không có hy vọng hồi phục. Y đã nhiều lần đề nghị muốn về nhà tĩnh dưỡng, nhưng đều bị Hàn Thuỵ Cầm bác bỏ. "Dạo gần đây mẹ rất bận, không có thời gian chăm sóc con." Trong nhà có rất nhiều người giúp việc, trước giờ Hàn Thuỵ Cầm chưa từng chăm sóc ai ở nhà, chuyện không cho Sở Thu Bạch xuất viện, nói trắng ra là vì bà vẫn hy vọng vào việc truyền dịch mỗi ngày và liệu pháp oxy cao áp. Bản thân Sở Thu Bạch là bác sĩ, rất rõ tình hình hiện tại, bác sĩ đã không thể làm gì hơn. "Về nhà cũng vậy thôi, con sẽ uống thuốc đúng giờ." Y hứa sẽ tích cực phối hợp điều trị, nhưng Hàn Thuỵ Cầm vẫn không đồng ý. Sở Giang Lai vừa tan học đến thăm, đúng lúc nghe được cuộc trò chuyện của hai người, lập tức đứng ra thuyết phục Hàn Thuỵ Cầm thay Sở Thu Bạch. "Mẹ Sở, cho anh Thu Bạch về nhà đi." Hắn biết điểm yếu của Hàn Thuỵ Cầm ở đâu, giọng nói trong trẻo mang theo sự cố chấp như trẻ con: "Bác sĩ luôn nhấn mạnh phải để anh Thu Bạch giữ tâm trạng tốt, suốt ngày nằm viện thì tâm trạng làm sao tốt được? Điều này trái lại không có lợi cho việc hồi phục." Sự kiên trì và thuyết phục của hai anh em khiến Hàn Thuỵ Cầm dao động. Ngày xuất viện, thời tiết không tốt, mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nan-y-long-gian-tieu-hao/4663229/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.