Lộ Thính Cầm ngồi dựa trên ghế bành, một đêm không ngủ.
Hắn lăn lộn cả đêm, trong đầu đều chứa đầy phương thức bảo mệnh cùng chạy trốn. Thử hết nửa đêm cũng không điều động lên được lực lượng tồn tại trong cơ thể. Lúc này trời vẫn còn tối, Lộ Thính Cầm rất đau đầu, lại đang quá mệt, làm ổ trên ghế bành nghỉ ngơi một lúc.
Chút nghỉ ngơi này, ý thức mê man, nháy mắt tiến vào giấc ngủ. Lộ Thính Cầm mơ thấy một gương mặt thiếu niên.
Bộ dạng Trọng Sương trước đó là thiếu niên âm trầm, mà trong giấc mơ của Lộ Thính Cầm lại biến thành một đứa trẻ. Trong một con hẻm nhỏ dơ bẩn, đứa bé Trọng Sương mặc áo vải thô rách nát, trước ngực ôm chặt một cái hộp gỗ. Vài tên thiếu niên cao lớn cười nhạo tới gần y.
"Tiểu tạp chủng, đừng giấu kỹ như vậy, ai không biết còn tưởng là đồ ngươi trộm được, lại cầm được thứ tốt gì đấy? Còn không mau mang ra để các vị gia gia nhìn xem."
"Ta không có, ta không đưa!" Tiểu Trọng Sương căng thẳng đến đỏ bừng mặt, gân cổ hét lên rồi quay đầu.
Bước chân nó ngắn cũn, một đường xuyên suốt trong con hẻm, trốn đông núp tây chạy vụt qua.
Lộ Thính Cầm cảm giác mình như thể đang ở trong mây, dùng thị giác chợt xa chợt gần nhìn xuống chuyện phát sinh bên dưới. Hắn nhìn thấy Trọng Sương bị đuổi theo, nắm tay lớn bé giáng xuống trên người đứa trẻ, nó cuộn tròn thân thể bảo vệ hộp gỗ trong lồng ngực.
Lộ Thính Cầm nhìn không nổi nữa. Đây rõ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-tay-trang-roi-sao/1335706/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.