Hồi ức về quá khứ của sư tôn.
"Ta nói này."
Đại tư tế nâng cằm tiểu cô nương lên, có chút xót xa nhìn những vết bầm tím và vết thương trên mặt nàng, "Nha đầu Đường Vô Nguyệt kia, thật là đáng bị dạy dỗ."
Trên mặt nàng được đắp một lớp thuốc trị thương dính dính, Đại tư tế pha chế ra mùi vị luôn có chút kỳ lạ. Nhưng hiệu quả cũng không tệ, vừa đắp lên, cảm giác mát lạnh đã phủ lên lớp bỏng rát.
"Nhưng ngươi cũng đừng quá trách Quân thượng." Đại tư tế đặt bát sứ xuống, xoa đầu Vân Thư Trần, "Nàng không phải là đang gây khó dễ cho ngươi, mà thực chất là đang gây khó dễ cho Lưu Vân tiên tông."
"Hai tỷ muội họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ, gắn bó keo sơn. Mẫu thân ngươi qua đời, Quân thượng đau buồn vô cùng, nàng vốn là người cố chấp, một ngày chưa báo thù được Lưu Vân tiên tông, một ngày cũng không được yên ổn... Kỳ thực ngươi không biết sao? Nàng trước đây là một người rất hoạt bát."
"Ngươi và Vân Chỉ Yên quá giống nhau." Tư tế đại nhân đánh giá nàng, thở dài, "Lúc không cười, càng giống. Nàng nhìn ngươi chắc hẳn rất mâu thuẫn."
"Mẫu thân khác của ta... Thật sự đã giết mẫu thân của ta sao?" Nàng ngẩng đầu, vì bôi thuốc nên cử động môi có chút khó khăn.
"Theo như ta biết," Đại tư tế ngừng lại một chút, nhìn vào mắt nàng, "Ngày hôm đó, Lưu Vân tiên tông đã thiết lập một trận pháp tru ma lớn, các nàng ở bên trong đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3643572/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.