Thiên mệnh? Hư ảo!
Ngọn lửa xung quanh Nguyễn Minh Châu lại bùng lên dữ dội, Trần Liên Thanh và Dịch Hành bị sóng nhiệt hất tung, không khỏi chậm lại một bước.
Tận dụng cơ hội này, nàng ho ra một ngụm máu, ném mạnh đao về phía trước, làm bỏng đùi Tiêu Hồng. Hắn giật mình, không nhịn được chửi một tiếng, lăn lộn trên đất. Còn nhát kiếm nhằm vào Khanh Chu Tuyết thì đã không trúng.
Không kịp do dự, hắn lại cầm kiếm lên. Bây giờ hắn không còn quan tâm là gãy chân hay gãy tay nữa. Nhát kiếm thứ hai mang theo cuồng phong mãnh liệt, đâm thẳng vào chóp mũi Khanh Chu Tuyết.
Nguyễn Minh Châu cũng hết cách, nàng tập trung cao độ nhìn vào nhát kiếm kia. Chỉ cầu mong kỳ tích xảy ra, Khanh Chu Tuyết có thể đúng lúc vận công xong một chu thiên, bổ sung chút ít linh lực đã cạn kiệt.
Hai tấc, một tấc.
Một lọn tóc bị cắt đứt gọn gàng.
Khanh Chu Tuyết dáng ngồi tựa như một pho tượng Quan Âm, đột nhiên mở mắt ra --- ngay trước khi mũi kiếm sắp đâm trúng nàng.
Tiêu Hồng nhìn vào đôi mắt ấy, đồng tử của nàng không còn là một màu đen tuyền nữa, những đường vân băng giá phức tạp mà tuyệt đẹp, từ trong đôi đồng tử ấy có thể nhìn thấy rõ ràng, sinh trưởng, lan tỏa, rồi sáng lên trong chớp mắt, tựa như vị thần vô tình vô dục.
Đối diện với đôi mắt không hề có chút tình cảm nào này, Tiêu Hồng đột nhiên cảm thấy một trận hàn ý bức người, lạnh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3616380/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.