Nàng trưởng thành rồi
Lâm Tầm Chân cùng Khanh Chu Tuyết ở bên ngoài chờ hồi lâu, rốt cuộc cũng thấy kén tằm của Nguyễn Minh Châu động đậy.
Nàng đá những sợi tơ đang quấn quanh mình ra, thấy được đối diện chính là tám con mắt của nhện dệt mộng đang nhìn mình. Nguyễn Minh Châu giật nảy mình, suýt nữa là đá văng luôn nó, nhưng bị Lâm Tầm Chân cùng Khanh Chu Tuyết kéo lấy cánh tay lôi đi.
"Đừng đá nó, Bạch Tô vẫn còn nằm lại trong kén!"
Lâm Tầm Chân hỏi, "Ngươi nhìn thấy cái gì? Sao lại ở trong đó lâu vậy?"
Nguyễn Minh Châu lấy những sợi tơ trên mặt xuống, ghê tởm vỗ vỗ tay, "Những sự việc khi còn nhỏ thôi, diễn như thật vậy, khiến ta phải trải qua lại những ngày tháng gian khổ. Thứ này thật ma quái. Ta nghe thấy ai đó gọi tên ta, và nhìn thấy ---"
"Lát nữa rồi nói sau." Khanh Chu Tuyết ngắt lời nàng, "Ngươi vừa nói ngươi có thể nghe thấy ai đó gọi sao?"
"Đúng vậy. Ai gọi? Các ngươi sao?"
Lâm Tầm Chân cùng Khanh Chu Tuyết nhìn nhau, quả nhiên biện pháp này cũng không hoàn toàn vô dụng. Thế là các nàng vội vàng canh giữ cái kén của Bạch Tô ở bên, từng tiếng một hô tên của nàng.
Nguyễn Minh Châu cũng hiểu ra, gia nhập với các nàng cùng kêu to gọi nhỏ.
Khác với Lâm Nguyễn hai người mơ tới những ký ức khi còn nhỏ, Bạch Tô mông lung mở hai mắt ra, thấy mình đang đi tới một địa phương xa lạ.
Thực ra, nàng vốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3553550/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.