Năm đổi tháng dời, không bệnh không lo
Khanh Chu Tuyết phát giác ra rằng, khi bản thân luôn phải cố gắng khắc chế ý nghĩ muốn thân cận với sư tôn, thì người lại không hề kháng cự việc ngủ chung với nàng.
Trải qua cảm giác mất mát khó hiểu lúc trước, lúc này Khanh Chu Tuyết cảm thấy có phần nhẹ nhõm. Thì ra nguyên nhân là như vậy.
Suy đi nghĩ lại, nàng trước đó còn không hiểu mà cứ kiên trì năm lần bảy lượt muốn lên giường, hẳn là làm cho sư tôn rất khó xử.
Bất quá hiện tại nàng vẫn nguyện ý ôm mình đi ngủ, bản thân có lẽ xa xa vẫn chưa giẫm lên ranh giới cuối cùng của sư tôn.
Nàng hơi nghiêng đầu, nhìn về phía nữ nhân bên cạnh. Tư thế ngủ của Vân Thư Trần trước sau như một, chỉ cần chưa thấy lạnh, sẽ chỉ nằm nghiêng người, một tay khoác lên eo của nàng.
Khanh Chu Tuyết cẩn thận từng li từng tí nhấc cái tay kia lên, sau đó buông xuống. Đang lúc chuẩn bị đứng dậy đi luyện kiếm, bên eo đột nhiên bị vuốt ve một hai cái, tay của Vân Thư Trần lại nhẹ nhàng mà đặt lên.
Đợi cho Khanh Chu Tuyết lặp lại hành động đó vài lần, nàng vẫn chưa thành công mà rời giường. Thế là khẽ thở dài một cái, không ngọ ngoạy nữa, an phận nằm trên giường cùng Vân Thư Trần mặt đối mặt.
Vân Thư Trần nhắm mắt lại, khóe môi hơi nhếch lên, nhưng chỉ trong một chớp mắt đã khôi phục lại diện mạo an tĩnh khi ngủ.
Lần trước đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3541834/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.