Tết Nguyên Tiêu
Nàng chỉ nói uống một chút rượu, nhưng một chén lại một chén, không có dấu hiệu là sẽ dừng lại.
Có lẽ do đã ở cùng nhau một thời gian khá dài, nàng vô ý thức mà thoáng buông thả bản thân trước mặt người kia.
Vân Thư Trần xưa nay không ở trước mặt người khác mà quá chén, vậy mà hôm nay uống say tới năm phần mới chịu dừng lại.
Khanh Chu Tuyết mau chóng đem bàn rượu thu dọn xuống, phòng ngừa nàng lại uống thêm vài chén nữa. Nữ nhân say chuếnh choáng kia dựa người vào ghế, lặng lẽ nắm chặt trong tay cái chén ngọc nhỏ, nhất thời hơi khó lấy lại.
Khanh Chu Tuyết phải nắm lấy tay của nàng thì Vân Thư Trần mới lập tức buông ra.
Sau khi thu dọn xong, nàng lại bưng chén thuốc tới gọi: "Sư tôn."
Vân Thư Trần liếc mắt mơ hồ nhìn chén thuốc kia, dường như là không để vào mắt. Đồ nhi quả nhiên là nhanh chóng mang thuốc đến sát gần bên nàng.
"Không muốn uống."
Nàng nheo mắt lại, dùng một tay gạt chén thuốc trước mặt qua một bên, tay còn lại vịn cạnh bàn đứng dậy. Thân hình vừa bước đi liền lung lay muốn ngã, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng đổ vỡ, sau đó cả người được một cánh tay ôm lấy giữ lại rất chắc chắn.
Vân Thư Trần cúi xuống nhìn thấy mảnh chén vỡ với nước thuốc vương đầy đất.
Bên tai còn vang tới một giọng nói khẩn trương, "Suýt chút nữa là té rồi."
Vân Thư Trần vừa đi được một hai bước đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3539108/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.