Nàng thích nhìn thấy nụ cười của sư tôn
Khi ngươi không ỷ lại vào thị giác, các giác quan khác sẽ trở nên đặc biệt nhạy bén.
Khanh Chu Tuyết tĩnh tâm tập trung linh lực, giống như đang cảm nhận hoa nở, lúc này thậm chí nàng không hề vội vàng, thời gian như thể đang trôi qua rất chậm rãi – võ sĩ đang cầm kiếm như nào, cơ bắp đang chuyển động ra sao, linh lực len lỏi theo đường nào.
Kiếm đang đâm về hướng nào.
Nàng mở mắt ra, dựng kiếm lên đỡ một chiêu này, cổ tay chấn động, tiếp nhận một cách hoàn mỹ.
Cuối cùng nàng đã nhìn được hướng đi của kiếm.
Bên tai chợt vang lên âm thanh của Lâm sư tỷ, "... Dừng lại"
Huyễn trận tan rã, những võ sĩ đã biến mất. Khanh Chu Tuyết cùng Nguyễn Minh Châu nhìn ra sau, thấy Bạch Tô cùng Lâm Tầm Chân đều bị võ sĩ ảo ảnh còn lại đẩy ra khỏi vòng tròn.
"Cần có một người lùi lại để bảo vệ hậu phương, kết quả là các ngươi vẫn đánh riêng." Âm thanh của Lâm Tầm Chân không khỏi mang theo vẻ nặng nề, "Nếu như chúng ta thật sự đang chiến đấu, trận này coi như là thua chắc."
"Nguyễn Minh Châu, ngươi ngay từ đầu đã lao lên quá nhanh, hoàn toàn để lại khoảng trống ở phía sau. Nếu như Bạch Tô hạ tràng mà y tu của phe còn lại vẫn còn, như vậy chúng ta sẽ phải đối mặt với những con người đánh mãi không chết."
"Ngươi cũng giống như vậy." Lâm Tầm Chân quay sang Khanh Chu Tuyết, "Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/3539101/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.