Hạc Y Phong sau một trận mưa xuân tầm tã, thời tiết trở lạnh suốt mấy ngày, cuối cùng cũng dần ấm lên. 
Tuyết cũng đã không còn rơi nữa. 
Giây phút mảng tuyết cuối cùng tan ra, những mảng cỏ xanh từ từ ló dạng. Thoáng chốc, cả đỉnh núi liền được bao phủ bởi màu xanh tươi vui. 
Khanh Chu Tuyết cũng không vì bản thân mới lên được Trúc Cơ mà đình trệ công việc đưa tin của mình. 
Qua nhiều ngày tôi luyện, nàng đã tiến bộ hơn rất nhiều. Lúc bắt đầu, nàng rời đi khi mặt trời chưa lên hết, về đến nhà lúc chạng vạng nửa đêm. Một thời gian sau, nàng đã có thể về đến khi mặt trời mới vừa xuống núi. Hiện tại, nàng đã có thể bước chân qua cửa Hạc Y Phong khi trời vừa xuống xế chiều. 
Chú mèo tam thể ngồi trên đầu tường, ánh mắt thâm sâu dõi theo nàng ngồi ăn tối một mình. 
Không biết có phải đến mùa mèo nhà nàng muốn tìm bạn hay không, mà mấy hôm nay chú có vẻ vô tâm, nên thức ăn có phần hơi qua loa, đạm bạc. 
Khanh Chu Tuyết đâm đũa vào nắm cơm, mở ra xem xem bên trong có gì. Ớt xanh, gan heo, măng bị thái nhỏ một cách hời hợt, trộn chung với khoai tây tạo thành khối, rồi dùng cơm bọc bên ngoài. Nắm cơm này là phần ăn còn sót lại từ bữa trưa. 
Nhìn không hấp dẫn nhưng mùi vị cũng không tệ. 
Sau bữa ăn, Khanh Chu Tuyết liền trở về phòng của mình. Lúc đi qua hành lang, nàng lại bất giác nhìn về phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/2710968/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.