Một tay Thương Quân Lẫm chống lên trường kỷ, nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Úc: "Thật ra trẫm có thể chờ, chỉ là đến lúc đó quý quân đừng kiếm cớ để không thực hiện lời hứa là được."
Thẩm Úc bò dậy ngồi vào một bên: "Vì sao bệ hạ vẫn luôn chắc chắn ta sẽ thua? Lỡ người thua là bệ hạ thì sao?"
"Thì đương nhiên trẫm cũng sẽ thực hiện đúng hứa hẹn." Thương Quân Lẫm chậm rãi ngồi dậy.
Trường kỷ vẫn là cái lúc trước, Thương Quân Lẫm nhìn khoảng cách giữa mình và Thẩm Úc rồi nói: "Trẫm sẽ sai người thay một cái trường kỷ khác."
"Sao đột nhiên lại muốn đổi? Cái này rất thoải mái mà." Thẩm Úc cảm nhận cảm giác dưới thân, rất mềm, cũng rất lớn, có đôi lúc y còn có thể nằm ở trên đùi Thương Quân Lẫm.
Thương Quân Lẫm nhấp môi không nói, quả thật chiếc trường kỷ này vẫn rất thoải mái, chỉ là hắn muốn đổi thành một cái nhỏ hơn chút, lúc hai người ngồi sẽ vừa đủ, không khiến hắn không thể chạm vào Thẩm Úc.
"Bệ hạ," Thẩm Úc nhích tới gần Thương Quân Lẫm, ghé sát vào người nam nhân, "Vì sao lại muốn đổi?"
"Vừa rồi quý quân cách trẫm quá xa." Thương Quân Lẫm hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Thẩm Úc tiên sinh* tràn đầy nghi hoặc, giữa hai chuyện này có mối liên hệ gì sao. Nghĩ một lát, đột nhiên y ý thức được gì đó, chọc chọc cánh tay Thương Quân Lẫm, giọng nói mang chút hài hước nói: "Bệ hạ đang ngại trường kỷ quá lớn ư?"
"Quý quân nghĩ sao?" Thương Quân Lẫm thuận thế ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/363157/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.