Ở phía đối diện,sau khi nghe thấy câu nói đầu tiên sắc mặt Thương Quân Lẫm đã đen lại. Nhưng lúc Thẩm Úc quay đầu lại nhìn hắn thì hắn đã khôi phục lại bộ dạng không cảm xúc.
Nhưng Thẩm Úc có thể cảm nhận được cơn tức giận truyền tới từ trên người Thương Quân Lẫm.
Càng không lộ ra sự tức giận thì càng chứng minh hắn đang thực sự tức giận.
Vốn dĩ là một người bị xúc phạm, Thẩm Úc nên cảm thấy tức giận. Nhưng khi nghe thấy câu nói cuối cùng của đối phương,y chỉ cảm thấy buồn cười thôi.Thời buổi này thật sự có người bởi vì háo sắc mà từ bỏ tính mạng của mình.
Cũng hiếm khi thấy bệ hạ tức giận như thế.
Thẩm Úc đến gần Thương Quân Lẫm, chọc chọc cánh tay hắn, nhỏ giọng hỏi: "A Lẫm, lần đầu tiên bị người bên đường lấy thế lực đè ép, cảm giác thế nào?"
"Hình như A Úc không hề tức giận?" Thương Quân Lẫm cũng nhỏ giọng hỏi lại.
"Đương nhiên tức giận, thế nhưng ta tin tưởng A Lẫm sẽ lấy lại công bằng cho ta. Nghĩ như vậy thì cũng cảm thấy chỉ vì một tên hề mà tức giận thì không đáng. Bệ hạ tức giận sao?"
Đương nhiên là tức giận, thế nhưng nguyên nhân tức giận của Thương Quân Lẫm và Thẩm Úc không quá giống nhau. Hắn tức giận bởi vì Thẩm Úc bị người khác mơ ước, tên đó làm sao dám mơ ước quý quân của hắn!
Người đối diện hoàn toàn không biết mình đã chọc phải ai. Thấy hai người ghé vào nhau thì thầm, tưởng bọn họ hứng thú với lời đề nghỉ của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/363131/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.