Thẩm Úc cũng thuận theo mà dựa vào lòng ngực của Thương Quân Lẫm và tìm cho mình một tư thế thoải mái: "Tra được những gì?"
"Vào lúc Chư Vọng còn trẻ thì đã từng hoạt động ở khu vực Bắc Mạc, sau đó lại mất tích trong một khoảng thời gian, lúc ông ta xuất hiện lần nữa thì đã là ở Nhạc Châu." Thương Quân Lẫm cũng không úp úp mở mở mà nêu rõ tình hình thực tế.
"Túc Bắc sao?" Thẩm Úc lại nhớ đến thiếu niên đã được Phương đại nhân đưa về kinh thành kia, "Lại là Túc Bắc."
"A Úc cũng nghĩ đến mà đúng không? Thiếu niên được Phương Quân đưa về kinh thành kia đã bảo là mình được một người trông cực kỳ giống em cứu, thử tính thời gian thì quả thật khoảng thời gian hai người đó xuất hiện ở Túc Bắc cũng trùng khớp với nhau."
"Nhưng mà lúc đó mẹ của ta đã qua đời rồi, người có thể xuất hiện ở Túc Bắc đương nhiên không phải là mẹ của ta, nhưng mà nếu người trông rất giống ta thì nói không chừng người đó có quan hệ huyết thống với mẹ của ta."
"Trẫm cũng nghĩ như vậy, trẫm đã sai Ẩn Long Vệ đến Túc Bắc và đi sâu vào việc tìm kiếm manh mối của chuyện này, chắc không bao lâu nữa thì chúng ta đã có thể biết được sự thật."
Có manh mối thì vẫn tốt hơn là không có gì cả, Thẩm Úc thơm lên trên mặt của Thương Quân Lẫm một cái, phát ra tiếng "bép": "Bệ hạ vất vả rồi." "Việc như giảm bớt ưu phiền giúp A Úc, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/3617966/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.