Yết hầu đang lăn lộn kịch liệt đã bày tỏ suy nghĩ của Thương Quân Lẫm, nam nhân không trả lời nữa mà trực tiếp hôn luôn. 
Áo lam đang rũ xuống đã đan chéo vào cùng một chỗ với áo đen, không ngừng phập phồng. 
Cuối cùng Thẩm Úc đã phải trả một cái giá lớn vì những lời trêu chọc của mình. 
Thương Quân Lẫm ngửa mặt, nằm trên đồng cỏ, Thẩm Úc ghé vào người hắn, hai con ngựa một đen một trắng đang nhàn nhã ăn cỏ ở cách đó không xa, thi thoảng chúng còn thân mật cọ vào người đối phương. 
Một tay của Thương Quân Lẫm đặt ở trên eo của Thẩm Úc, một bàn tay còn lại đặt ở sau lưng của y, chậm rãi vuốt ve mái tóc mềm mượt của y. Thẩm Úc cắn môi dưới, đuôi mắt phiếm hồng, trong mắt còn mang cả hơi nước mơ màng, thân thể cũng run theo biên độ nhỏ. 
"Còn ổn không?" Thương Quân Lẫm khàn giọng hỏi. 
Thẩm Úc lắc đầu, dư vị quá dài, y không chịu nổi kích thích. 
Cảm nhận được gì đó, Thẩm Úc trợn tròn mắt: "Bệ hạ, ngài..." 
"A Úc cũng đã nói rằng hôm nay sẽ thuận theo ý trẫm." Thương Quân Lẫm khẽ dùng sức, đè Thẩm Úc đang tính bật dậy lại. 
"Rõ ràng ngài vừa mới, mới..." Đột nhiên Thẩm Úc dừng lại, y thả nhẹ hô hấp, dùng hết sức lực để bình ổn giọng nói của mình, "Trên mặt đất rất dơ." 
Nam nhân khẽ cười, hắn ghé sát vào rồi cắn lên vành tai đang đỏ bừng kia: "A Úc yên tâm, nếu cứ giống như bây giờ thì sẽ không bị dơ đâu." 
"Không thể đợi đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/1846987/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.