"Kiều..."
Từ trong mơ có một giọng nam trầm ấm hét lên.
Trong một biển hoa hồng đỏ rực, một người đàn ông cao lớn không nhìn rõ mặt chậm rãi bước tới, đưa cành hồng trong tay ra.
"Anh đến muộn..."
Cảnh trong mơ dần trở nên mờ ảo, chỉ còn lại hương hoa hồng nồng đậm.
Cùng lúc đó, người thanh niên đang ngủ trong quan tài ma cà rồng mở mắt tỉnh dậy, tầm nhìn mờ mịt, xung quanh chỉ ngửi thấy mùi thơm của hoa hồng, nhất thời không phân biệt được là mơ hoặc thực tế.
Dưới thân có một lớp cánh hồng mỏng, người thanh niên cởi trần nằm trong quan tài, không biết trong đầu nghĩ gì.
Trong phòng không còn ai, rèm cửa mỏng bị gió thổi tung lên, hương hoa hồng từ cửa sổ bay vào, phút sau bức màn lại rơi xuống như cũ, che kín cửa sổ.
Mặc áo khoác, người thanh niên bước tới, mở rèm cửa ra, trong sân có thể nhìn thấy một vườn hồng rộng lớn.
Bãi cỏ của sân được dát một lớp vàng mỏng, dù ở trong phòng rất lạnh vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm bên ngoài.
"Thích không?" Vưu đột nhiên xuất hiện ở phía sau người thanh niên, theo thói quen từ phía sau ôm lấy eo của anh, gối lên sườn cổ xoa nhẹ eo, nhìn về phía hoa viên trong sân. "Đều là của con."
Vưu duỗi tay, nhổ bông hồng gần cửa sổ "Hoa hồng rất hợp với con."
Kiều Dịch cầm lấy bông hồng, ngay lập tức, một giọng nói lóe lên trong tâm trí anh.
"Hoa hồng rất hợp với anh."
Trong trí nhớ, dường như ai đó đã nói điều tương tự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-that-phien/1217556/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.