Thượng triều là chuyện khiến ta khó chịu nhất kể từ khi xuyên không đến nay, còn khó chịu hơn cả không cho ta ăn cơm, còn giày vò người ta hơn cả tiểu yêu tinh Bùi Dụ.
Việc không chỉ là phạt đứng, thi thoảng nữ hoàng tâm huyết dâng trào còn đặt ra mấy câu hỏi để kiểm tra các hoàng nữ. Ta là đứa dốt đặc cán mai, mỗi lần nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng, còn sợ hơn khi phải đối mặt với chủ nhiệm giáo dục. Dù sao chủ nhiệm giáo dục cũng không lấy tấu chương khỏ đầu ta.
Nhưng từ sau khi cưới Bùi Dụ, chuyện này dường như cũng không đau khổ như vậy. Tuy rằng tuổi chàng không lớn nhưng rất ra dáng đương gia chủ phu*. Mua người hầu sửa vườn, sửa sang ngăn nắp lại từ trong ra ngoài, đồng thời có thể chăm sóc phế vật không cần tứ chi như ta đây, để ta trải nghiệm cuộc sống như thiên đường.
(* thế giới bình thường thì là đương gia chủ mẫu, còn thế giới nữ tôn thì là đương gia chủ phu ha)
Mỗi sáng sớm cần thượng triều, ta đều không chịu dậy. Trước kia, Ban Giới khua chiêng gõ trống, xốc chăn của ta, thiếu điều muốn xách lỗ tai kéo ta dậy, bởi vậy, mỗi sáng sớm ta đều thức giấc trong khiếp sợ.
Hơn nữa, vì cuộc sống bần cùng, bữa sáng của ta chỉ có chạo gạo kê và dưa muối, còn chẳng được ăn trứng luộc nước trà.
Ta hỏi có thịt không, Ban Giới liền trưng ra bộ mặt lạnh như tiền trả lời, "Trong mơ có đấy. Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-hoang-phu-yeu-ta/3336045/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.