Từ giữa trưa đến chạng vạng tối, Liễu Thành Chi bị treo trên giá đá, máu chảy ra từng chút một, dấu hiệu của sự sống cũng dần biến mất, nhưng từ đầu tới cuối y cũng không kêu đau một tiếng nào. Vẻ mặt y hờ hững, chỉ là đôi môi càng ngày càng trắng bệch còn máu thì không ngừng chảy ra chứng tỏ y đang phải chịu sự tra tấn dã man.
Lạc Sơ sốt ruột như đứng đống lửa như ngồi đống than, nhưng trên mặt vẫn không để lộ ra một tia lo lắng nào.
Thật lâu sau nén nhang cuối cùng cũng cháy hết.
"Ba canh giờ đã hết, bản tôn phải đưa Liễu Thành Chi đi, nhớ kỹ lời nói lúc trước của bản tôn. Tốt nhất các người nên biết tự lượng sức mình, đừng lấy trứng chọi đá." Lạc Sơ có thể nói ra lời càn rỡ như vậy không phải không có nguyên nhân, quả thực không thể coi thường tu vi của nguyên chủ, cô nhất định phải "mượn tạm" để ra oai mới được.
[Đinh, nhiệm vụ chính tuyến một, hai đã được hoàn thành, nhận được phần thưởng là khôi phục 20% tu vi của Lạc Sơ tôn giả và một viên hoàn hồn đan.]
Lạc Sơ cảm thấy trong cơ thể như có một cỗ linh lực dâng trào, cô dùng kiếm chặt đứt xích sắt đang trói Liễu Thành Chi, đứa bé đáng thương ngã sấp xuống, Lạc Sơ nhẹ nhàng ôm lấy y, sau đó liền ngự kiếm bay đi.
Môi cậu bé trong tay cô trắng nhợt như hoa lê, yếu ớt hỏi: "Tiên nhân…có phải con đã hoàn toàn…cắt đứt với quá khứ rồi không?"
"Ừm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-do-de-ngay-nao-cung-phai-do-danh/3459751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.