"Sư tôn, sư tôn…"
Lực đạo trên tay người đàn ông không nặng không nhẹ xoa eo cô, ở giữa vừa mang theo tán tỉnh và trêu đùa.
Y cúi người làm cô không thể giãy dụa, tay lại nâng cằm cô ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, giọng nói khàn khàn trầm thấp: "Sư tôn, đệ tử yêu người, cả đời này người chỉ có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh đệ tử…"
Nụ hôn cuồng nhiệt lại rơi xuống, mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu cố chấp, tùy ý xâm chiếm.
Cô thấy bản thân như rơi xuống đáy biển, cảm giác ngạt thở bủa vây lấy cô.
Khi Lạc Sơ tỉnh lại thấy cổ họng mình hơi khô rát, cô vô thức nhìn xung quanh, từ lúc bắt đầu đến giờ đều không có bất kỳ cảm giác nào.
Ăn uống no say lại nghĩ đến mấy chuyện tà răm.
Gần đây quả thực cô ăn hơi nhiều.
Vậy mà lại mộng xuân, mà đối tượng mộng xuân không ai khác chính là đại lão nhân vật phản diện lớn nhất trong sách một lòng muốn gϊếŧ mình!
Dù khuôn mặt y đẹp như ngọc, lại còn có cơ bụng tám múi, về chuyện kia cũng rất được…
Nhưng đó là điều mà cô có thể nghĩ sao?
Ấy vậy mà cô lại thèm muốn cơ thể của y, thật đúng là hèn hạ!
Chỉ uống nhiều thêm có hai ngụm rượu, cũng đâu đến mức say thành bộ dạng này đâu trời.
Dựa vào tình hình mà năm ngày nay cô quan sát, Lạc Sơ đã xác định bản thân là linh hồn xuyên vào cuốn sách trước đó vừa đọc qua tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-do-de-ngay-nao-cung-phai-do-danh/3459746/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.