Điềm Giản tựa như phát hiện một bí mật cực lớn, cô gái mím môi, sợ hãi nhìn xung quanh, sau đó nói với Ứng Sênh Nam: "Lão Ứng, anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ không nói cho người khác biết."
Ứng Sênh Nam cười híp mắt, xoa đầu cô gái nói: "Không sao, không cần giữ bí mật giúp lão Ứng."
Cô gái lắc lắc đầu, vẻ mặt thành thật: "Không được! Tôi không thể để cho người khác biết lão Ứng còn ngốc hơn cả tôi! Tôi phải bảo vệ lão Ứng!"
Anh ta có chút dở khóc dở cười, vươn tay qua sờ ót cô gái, hỏi: "Này, bây giờ em cảm thấy gả cho anh thì sao?"
Điềm Giản cúi đầu, lại mím môi, dường như có chút xấu hổ. Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo cắt đứt màn đối thoại của hai người.
"Bây giờ cô ấy là bạn gái của tôi." Nơi xa có một bạn nam đến gần, kéo Điềm Giản qua, cười nói với Ứng Sênh Nam: "Ngài Ứng, anh lừa gạt cô ấy như vậy không ổn đâu nhỉ? Anh đã tốt nghiệp MIT, trong Baidu có ghi lại đấy."
Điềm Giản ngẩng đầu nhìn anh ta, không ngờ lúc này Tần Tư Đình sẽ đến.
Tần Tư Đình nắm tay Điềm Giản, khom lưng tiến tới gần mặt của cô gái, "Chậc, đã khóc rồi sao? Ai chọc em khóc vậy?"
Điềm Giản lắc đầu một cái, rõ ràng là đầu óc ko đủ dùng, cô gái hỏi: "MIT là gì?"
Tần Tư Đình giải thích: "Một trường đại học rất lợi hại, người bình thường không đến được."
Ứng Sênh Nam trầm mặt nhìn cậu ta: "Cậu trai này, cậu muốn gì?"
"Trong chương trình tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khong-the-yeu/1847324/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.