Sóng biển bị gió cuốn lên, làm ướt chân cô. Cô nhắm mắt lại lắng nghe tiếng gió, tiếng biển, còn có tiếng hít thở của Tả Dịch. Hơi thở của người đàn ông gần như vậy, trước kia cô chưa từng nghĩ tới, sẽ có một người đàn ông một lòng một dạ với cô.
Dựa vào lòng anh vừa an tâm lại kiên định, giống như chim bay qua biển, đột nhiên tìm được một chiếc bè gỗ cập bến.
Ngày hôm sau là hôn lễ của Thái Vũ và Tô Mịch.
Cô và Tả Dịch ngồi xem lễ, nhìn đôi tân nhân dắt tay đi vào lễ đường. Ngày hôm qua đôi vợ chồng này còn vì chuyện nhỏ mà làm ầm ĩ túi bụi, hôm nay lại vứt bỏ hiềm khích lúc trước tuyên thệ lẫn nhau.
Ngày thứ ba sau hôn lễ, Tả Dịch mang Kiều San đến đảo Lam Mộng ở biên giới Đông Nam của đảo Bali, dõi mắt nhìn, nước biển trong suốt xanh thẳm, mắt thường có thể nhìn thấy rõ sinh vật dưới nước. Tả Dịch giúp Kiều San xách giày đi phía trước, cô ôm quả dừa theo sát phía sau.
Sợ phơi nắng làm nám da, Kiều San mang một cái nón rơm có vành rất rộng, mặc váy chiffon tay dài có thể che những nơi tuyệt đối cần phải che. Hiện tại thời tiết thích hợp, Tả Dịch muốn đi lướt sóng, Kiều San ôm trái dừa trước ngực, nháy mắt nhìn anh: "Em... không biết lướt sóng." qaq
"Kiều San, mấy năm nay cậu có học bơi không?"
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên giọng của Tô Mịch chen vào. Kiều San quay đầu lại, nhìn thấy cô ta và Thái Vũ kéo ván
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khong-the-yeu/1847321/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.