Lúc đi ra là Mộc Khinh Yêu đi trước dẫn đường, nói là dẫn đường nhưng thật ra mục tiêu là cổng lớn thì chỉ có một con đường để đi tới. Trên đường không có một bóng người, không có bệnh nhân, hộ sĩ và bác sĩ hẳn là đã đi chữa cháy. 
Đến trước cổng, nơi này có phòng bảo vệ, mà bảo vệ cũng an tĩnh ngồi bên trong, hoàn toàn không có ý định bước ra ngoài. Mộc Khinh Yêu nhìn cổng lớn, hai bên cổng có hai thanh sắt nhọn, trên đầu thanh bên trái cắm một quả cầu màu trắng, giống y như bóng đèn đang nằm trong túi áo Mộc Khinh Yêu. 
Thanh bên phải không cắm thứ gì, đầu nhọn thẳng hướng lên trời. Mộc Khinh Yêu tiến lại gần, cách cổng lớn không vượt qua 2m thì trước mặt bỗng xuất hiện một người. 
Người bảo vệ một giây trước còn ngồi trong phòng cách đó mười mấy mét bây giờ lại vững vàng chặn lại Mộc Khinh Yêu. Nàng lui về sau vài bước, may mắn người bảo vệ cũng không có ý định tấn công, nếu không chỉ sợ nàng phản ứng không kịp. 
"Vị bệnh nhân này, ngài đã có giấy xuất viện chưa?" Bảo vệ mắt trừng trừng nhìn thẳng phía trước. 
Giấy xuất viện? Đây là điều kiện kèm à? Bởi vì nàng là bệnh nhân? Đầu óc Mộc Khinh Yêu ngay lập tức suy tư, hiện tại có những biện pháp nào để giải quyết tình trạng này không nhỉ? 
"Hộ sĩ trưởng—" 
"Không biết." Hộ sĩ trưởng quay mặt đi, như biết trước nàng định hỏi gì, cắt ngang câu hỏi. 
"Người ta còn chưa hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khong-nang-that-day/3390862/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.