Trạch nhi không biết tại sao khi thấy phụ thân ngồi cạnh trông chừng mình, điều này đối với phụ tử họ cảm thấy có chút xấu hổ.
Chỉ biết là hắn khi…tỉnh lại, nhìn thấy đầu tiên chính là Sở Dịch Vân hé ra khuôn mặt dễ nhìn, mày thì gắt gao nhíu lại.
” phụ thân ···· mới vừa mở miệng, chỉ cảm thấy yết hầu dường như là có thiệt nhiều mũi đao đâm vào, Sở Dịch Vân thấy thanh âm của nó, cũng biết nó sau khi hạ sốt nhất định sẽ nghĩ muốn uống nước, bưng lên tách nước ấm đã sớm được chuẩn bị tốt, chậm rãi uy cho Trạch nhi uống.
” phụ thân ——” Trạch nhi uống nước xong, Sở Dịch Vân cái gì cũng chưa nói, chính là cúi người đem một khối bông nhỏ ở trên mặt đất đặt đến bên người Trạch nhi.
” tiểu sủng vật của mình, mặc kệ sao?”
Bánh nhân đậu rốt cục có có thể líu lo một chút bên cạnh tiểu chủ nhân hay gặp nhiều tan nạn của mình. Vì lâu ngày không được ở bên người Trạch nhi, bánh nhân đậu liền rời khỏi tay Sở Dịch Vân chạy đến bên Trạch nhi, dùng thân mình mềm mại cọ cọ khuôn mặt nhỏ nhắn của Trạch nhi. Sau đó hai mắt mở to nhìn so với hai con mắt Trạch nhi còn lớn hơn..
Trạch nhi thân thủ sờ sờ mông bánh nhân đậu nói: ” phụ thân, người cho bánh nhân đậu ăn cái gì vậy? như thế nào lại béo như vậy a?”
Bánh nhân đậu vừa nghe lời này, cái lỗ tai vừa mới mềm mại cụp xuống lập tức dựng lên, sau đó dùng đại mông hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khi-muoi-nam/1855124/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.