hắn sợ phụ thân đánh hắn, càng sợ phụ thân thật sự cùng hắn sinh khí..
roi rất nhanh đã lấy đến đây, Tô Thần cũng bị đuổi ra phòng đứng ở ngoài cửa.
Trong phòng chỉ còn lại tổ tôn ba người, một người nằm, một người nằm úp sấp, một người cầm roi. Người cầm roi nói: ” a không nghĩ nhiều lời, quần áo đều cởi.”
Trạch nhi muốn nói không, chính là rốt cuộc không dám..
Cọ xát một hồi, Sở Dịch Vân cũng tốt tính mà chờ. Chính là cọ xát mãi, quần áo mới từ từ lui xuống. Sở Dịch Vân đưa ánh mắt dừng đôi hài Trạch nhi đang mang, Trạch nhi biết, hài cũng phải cởi..
” phụ thân ····” Trạch nhi nhỏ giọng kêu, thân mình đều phát run. Hắn dường như xin giúp đỡ cả Sở Vô Trần đang nằm trên giường, chính là có nan nỉ người ấy cũng không thể không hề trợ giúp. Trạch nhi ở trong lòng đang đánh cược, cược phụ thân sẽ không đành lòng dùng roi mây đánh hắn. Thế nhưng cổ tay bị cột tại chân ghế, phía bụng lót một cái gối mềm, vị sợ hắn chạy trốn nên cả thắt lưng cũng trói lại..
Trạch nhi vừa nhấc đầu có thể thấy Sở Vô Trần nằm ở trên giường, Sở Dịch Vân bước đi thong thả đến bên cạnh Trạch nhi với một chiếc roi mây to cỡ ngón tay cái, là thứ mà trước đây phụ thân đã từng dùng để đánh hắn, đau đến đến tận xương tủy. Chính là hiện tại, đặt ở trên cái mông trắng nõn của Trạch nhi có vẻ như vậy tàn nhẫn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khi-muoi-nam/1855122/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.