Chương trước
Chương sau
Ôm Trạch nhi trong lòng ngực nghe những lời nói đó Sở Vô Trần trong tim như bị cực hình tra tấn. Trạch nhi không chỉ một lần thấy bộ dáng hai đứa con trai của Sở Dịch Lôi được mẫu thân chúng ôm trong lòng ngực. Trạch nhi có thể nhìn thấy trong ánh mắt chúng một loại khát vọng..
Khi nghe Sở Vô Trần quyết định trục xuất bọn họ ra khỏi nhà, Trạch nhi lại quỳ trên mặt đất cầu hắn không cần như vậy..
“Hai đệ đệ còn nhỏ, đi ra ngoài sẽ chịu ủy khuất, nghĩ tới mình khi một mình bên ngoài cũng không an toàn, ông nội ngài như vậy nhân từ không cần trục xuất đệ đệ cùng thẩm thẩm đi ra ngoài.” Ánh mắt sáng ngời giống như thiếu niên nhiều năm trước kia.
Sở Vô Trần đáp ứng, không chỉ là bởi vì Trạch nhi thỉnh cầu. Mà bởi vì hắn lần này thật sự bắt đầu hoài nghi chính mình nhiều năm như vậy trì gia chi đạo rốt cuộc đúng hay không. Hắn bắt đầu hoài nghi, bắt đầu tự trách, bắt đầu hối hận.

Sở Dịch Vân hiện nằm ở trên giường dường như chỉ còn lại một hơi thở, hắn lòng như cắt. Sở Dịch Lôi giết huynh giết cha, mẹ của hắn tuy rằng nuông chiều hắn, lại biết được đứa con nông nỗi như thế cũng xấu hổ không ngẩng đầu lên nỗi. Trong lúc nhất thời nhìn thấu hồng trần, cả ngày ở trước bàn thờ Phật lý niệm Phật, hy vọng dùng quảng đời còn lại của mình, thay đứa con chuộc tội.
Sở Vô Trần nhìn Sở phủ to như vậy, hai đứa con trai của Sở Dịch Lôi một đứa mới ba tuổi, đứa còn lại chỉ mới biết đi. Nhìn bọn họ, hắn cũng muốn đi đến ôm ôm hai cái tôn tử. Chính là, vừa nghĩ tới Sở Dịch Lôi, hắn lại buông đứa trẻ ra.
Mẹ của bọn nhỏ_Lương thị đã muốn vì chuyện của trượng phu sợ tới mức căng căng, đáng lẽ là một gia đình vui vẻ hạnh phúc lại bị phá tan thành như vậy.
Có lẽ đó cũng là lý do mà Sở Dịch Vân không muốn làm cho Sở Vô Trần biết được sự tình thật sự nên bản thân mình một cam chịu! vì không muốn mọi thứ bị bị xáo trộn, không muốn phá vỡ một gia đình nhưng cuối cùng thì mọi chuyện cũng xảy ra.
Trạch nhi mỗi ngày đều đến coi chừng Sở Dịch Vân. Có đôi khi cùng hắn trò chuyện, có đôi khi đọc sách cho hắn nghe, có đôi khi mang theo tiểu ngoan (bánh nhâ đậu á) ngồi xổm bên người Sở Dịch Vân chơi đùa.
” phụ thân —— Trạch nhi nhớ người.” Trạch nhi quỳ gối bên giường Sở Dịch Vân. đầu nhỏ dựa vào lòng ngực Sở Dịch Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.