Nói Trạch nhi lần đầu đi ra ngoài, tuy rằng nói là vì phụ thân xin thuốc, nhưng là giằng co đến nửa đêm cũng mệt mỏi, thấy thị trấn nhỏ phía trước đã có rất nhiều tiểu sạp mở cửa, nên nhanh chóng tiến về phía trước để tìm cái gì đó ăn lót dạ..
” tiểu hài tử, đi một người sao?”.
” đúng vậy!” Trạch nhi cắm cúi ăn nhưng được hỏi một câu liền đáp một câu..
” vậy ngươi nên cẩn thận, một đứa bé rất dễ bị người lừa gạt!”
” không có ~ ta mỗi ngày nghe thái sư phụ giảng dạy về thế giới bên ngoài! ta có kinh nghiệm a!” Trạch nhi vỗ vỗ bộ ngực nhỏ bé vẻ mặt tự hào lại không nghĩ rằng làm cho người ngồi chung bên cạnh cười nhạo một chút, Trạch nhi nhìn lại thì ra là một lão nhân, tuổi cùng thái sư phụ không sai biệt lắm, lại vẻ mặt nghiêm túc cùng cứng nhắc..
đồ cổ ··· Trạch nhi nhỏ giọng nói xong, lão nhân kia xoay người lại nói: ” nhìn xem ngươi còn tuổi nhỏ liền mang theo nhiều tay nải lại không có người lớn đi theo nhất định là trốn nhà ra đi, như thế hồ nháo.”.
” ai nói ta là trốn nhà? ta có để lại tờ giấy a!” Trạch nhi không phục vỗ cái bàn nói, nghĩ lại tưởng tượng thái sư phụ nói qua trên giang hồ lòng người hiểm ác, không thể cùng hắn nói sự thật. Cũng không biết hắn là người tốt người xấu, vạn nhất là người xấu kia không phải thảm a!
” không biết tiểu nhi, nhà ngươi phụ mẫu vẫn còn chứ?” người kia cười lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khi-muoi-nam/128484/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.