Báo cáo kiểm tra được đưa tới ngày hôm sau, bác sĩ Phó cẩn thận xem xét, cầm báo cáo kiểm tra đi tới phòng bệnh, đột nhiên bị hai cặp mắt rực lửa làm cho giật mình, vừa sợ vừa cười: "Hai anh có cần biểu cảm thái quá như thế không? Mọi chuyện không quá tệ lắm đâu."
Ninh Sở thở phào nhẹ nhõm, nghe người bên cạnh khàn giọng nói: "Không được phép tệ hơn."
Hắn có chút đau lòng, hắn hiểu nếu Yến Hoài biết rõ từng chút một về những vết thương kia sẽ có biết bao bi thương thống khổ, cả cơ thể hắn luôn trong trạng thái căng thẳng, nhưng trước mặt anh lại luôn phải giữ bình tĩnh, không được suy sụp, chịu đựng tới đỉnh điểm.
Nhưng là không có biện pháp, không ai có thể khiến nó biến mất khỏi hắn, bản thân Ninh Sơ cũng không làm được.
Sẽ mất rất lâu, nhưng may mắn, họ vẫn còn cả một quãng đường dài về sau nữa.
Bác sĩ Phó lật qua lật lại bản báo cáo trong tay, đơn giản hỏi hắn một vài thói quen sinh hoạt, sau đó đột nhiên hỏi: "Gần đây tim của anh không được tốt? Đừng sợ, cứ nói thật cho tôi biết."
Hắn rõ ràng cảm giác được bàn tay của Yến Hoài đặt trên vai mình run lên, khẽ thở dài: "Có chút, thỉnh thoảng lúc chóng mặt, lại cảm thấy có chút đau nhói..."
"Nhưng nó không nghiêm trọng đâu!" Hắn vội nói thêm, hai mắt mở to.
"Được, tôi hiểu rồi," bác sĩ Phó cười với hắn an ủi, "Không phải vấn đề gì lớn, là do tác dụng phụ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/3543974/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.