Đêm 23 có một cảnh quay, Hồ Hiểu An liền đặt chuyến bay cho Ninh Sơ đến thành phố C vào ngày 24, chuyến bay này sớm nhất cũng phải đến buổi chiều mới có.
Trước ngày quay một ngày, hắn thức trắng đến 3 giờ sáng, dù vé máy bay đặt là buổi chiều, sáng mai có thể ngủ lâu hơn một chút nhưng cơ thể vẫn không khỏe, cứ thấy hoa mắt chóng mặt. Ngực có cảm giác bị đè nén khi thở, cảm thất ngột ngạt và đau âm ỉ.
Thu dọn đồ đạc, Ninh Sơ do dự hai giây, liền để lại lọ thuốc giảm đau trong phòng, nếu mang theo, không khí lạnh lẽo ở thành phố C sẽ khiến cơ thể hắn lại đau đớn, chỉ sợ không kiềm chế được mà tiếp tục sử dụng.
Tác dụng phụ của thuốc ngày nặng, hắn đã hạ quyết tâm từ từ bỏ thuốc, nhưng uống cũng đã nhiều năm, không biết liệu có làm được không.
Dù sao cũng chỉ về có một đêm nên cũng không cần thu dọn đồ đạc gì nhiều, Hồ Hiểu An gửi tin nhắn cho hắn báo đã hẹn xe của khách sạn, có thể đưa họ ra sân bay. Ninh Sơ đáp: "Xuống ngay" và đóng cửa phòng với cái va li.
Khi đi đến thang máy liền tình cờ gặp Bạch Tinh Lan đang muốn đi ra ngoài, theo sau là một đạo diễn hình ảnh của đoàn làm phim.
Ninh Sơ cười nhạt chào hỏi: "Đạo diễn Bạch, thầy Trương, Giáng sinh vui vẻ."
"Giáng sinh vui vẻ, Tiểu Ninh."
"Giáng sinh vui vẻ, A Ninh."
Bạch Tinh Lan nói với hắn hai chữ kia thật nhẹ nhàng, có cảm giác trìu mến không giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/1004733/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.