"Em đi rồi?" Âm thanh qua điện thoại so với ngày thường càng thấp hơn.
"Không, em lừa anh thôi," Ninh Sơ nhìn đám người đang giải tán, chậm rãi đi trên con đường yên tĩnh, "Em đang tìm anh, ở sau đoàn phim có một con đường lát đá, anh tìm xem có thấy em không? "
Hơi thở trong ống nghe dường như nặng nề hơn, anh không trả lời câu nói của hắn: "Cục cưng, tiếp tục đi lên."
"Được, chờ em." Ninh Sơ chậm rãi đồng ý, thở dài một hơi, hai chân bước lên vài bước.
Để giữ lại vẻ đẹp sinh thái nguyên thủy, loại đường đá này chưa qua xử lý nhân tạo quá nhiều, ít người qua lại, rêu mọc ven đường xen lẫn cỏ cây hoa lá quấn vào nhau, nháy mắt liền có thể thấy.
Hắn nhìn điện thoại không chú ý ở dưới chân liền bị trượt ngã, bất ngờ ngả về phía sau, loạng choạng vài bước mới ổn định được cơ thể, tránh được một kiếp nạn.
Nhưng sự mạo hiểm đột ngột này khiến Ninh Sơ rối loạn hô hấp, hơi ngả người ra sau, tim đập thình thịch kéo theo từng mảng đen tối phủ đầy trước mắt.
Điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của Yến Hoài: "Em đứng yên đấy, đừng cử động!"
Hắn ngây ngốc cầm điện thoại đứng yên ở đó, nhịp tim tăng nhanh mang theo chóng mặt khiến cơ thể suy nhược, Ninh Sơ sắc mặt tái nhợt, cúi xuống cố gắng bình tĩnh lại tần số hô hấp, cố gắng áp xuống cái cảm giác trời đất quay cuồng.
Một bóng người chạy trên đường nhỏ hơn chục mét, vội vàng kéo eo hắn ôm vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/1004731/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.