"Ca ca giúp em cởi ra."
Ninh Sơ vừa nói, liền thấy biểu cảm phong phú của Yến Hoài, anh đưa tay ra lắc lắc trước mặt hắn, e dè hỏi: "Em tỉnh chưa?"
"..."
Tỉnh rồi, mau hôn tôi đi! Tôi đang ở trước mắt anh đấy! Hôn đi!
Ninh Sơ bĩu môi: "Quên đi, tôi tự làm!"
"Đừng, để anh!"
Yến Hoài phản ứng lại, nhanh chóng đè vai hắn xuống.
Bỗng dưng bị đẩy đột ngột, Ninh Sơ ngồi sai tư thế, lập tức mất đi trọng tâm ngã về một bên, vô tình đè lên cái đầu tròn của Yến Cầu Cầu.
"... Oa a a ! Đầu em bị nghiền!"
"Chết rồi lỡ đè Cầu Cầu!" Cơn buồn ngủ của Ninh Sơ biến mất, hắn nhanh chóng đẩy tay Yến Hoài ra, từ phía sau đem cái đầu xù ra.
"Xin lỗi, Cầu Cầu... em có đau không? Xin lỗi, vừa rồi anh không để ý đến em, vừa rồi anh trai của em cũng tương đối thiếu đạo đức..."
"Không sao, em tha thứ cho anh ..." Nhóc con hẳn chị bị doạ sợ, thút tha thút thít nằm ở trong ngực Ninh Sơ cắn ngón tay.
"Cầu Cầu thật dễ thương, Cầu Cầu tốt bụng ..."
Thanh âm nhẹ nhàng an ủi, ngọt ngào đầy béo ngậy, Yến Hoài đột nhiên khó chịu, bất giác nhấc bổng Yến Cầu Cầu khỏi Ninh Sơ, cau mày nhìn: "Hết thời gian làm nũng, đến giờ đi ngủ, có muốn uống sữa bò không? "
Yến Cầu Cầu một bên giãy giụa, chật vật với đôi tay và đôi chân ngắn ngủn, nhóc thật sự ăn no lắm rồi.
"Được, ngủ đi." Yến Hoài đem nhóc đặt ở trên giường.
Bạn nhỏ Yến Cầu Cầu hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/1004727/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.