*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nhưng mà nếu anh không nhịn được mà hôn em ... thì có được không??"
Hôn cái mông anh!
Ninh Sơ đau đầu thả một túi bánh bao trẻ em vào trong xe, nhìn gương mặt của Yến Hoài, phức tạp nói: "Yến Hoài, anh nghĩ cái gì vậy? Chúng ta không có quan hệ, anh không thể tuỳ tiện hôn tôi bừa bãi. "
"Đều giống nhau cả mà." Yến Hoài rất bất mãn.
"Giống con khỉ nhà anh, tôi hôn nhóc ấy vì nó quá đáng yêu."
"Anh cũng có lí do mà," Yến Hoài đột nhiên quay lại, đúng lúc môi anh chạm nhẹ vào vào vành tai của hắn, lập tức rời đi ngay sau đó, "Em đáng yêu hơn Cầu Cầu."
Sau tai giống như bị một cơn gió thoảng qua, gương mặt Ninh Sơ lập tức đỏ bừng, nghiến răng véo lấy eo anh: "Yến Hoài! Đồ lưu manh!"
"Anh nhột, cưng à?" Người đứng thẳng như tường thành không cho người đối diện chút phòng bị, sắc mặt không đổi nhéo mạnh eo anh, xoẹt trên làn da mịn màng, đầu ngón tay có chút nóng bỏng trêu chọc nhéo nhẹ một cái .
"..." Vành tai Ninh Sơ đỏ rực như máu chảy.
"Hôn đi! Hôn đi!" Nhân chứng Yến Tranh Vũ phấn khích giơ hai tay lên hét lên.
Ninh Sơ nhanh như chớp rút tay về , ho khan vài tiếng: "Không hề hôn, không thể hôn nha, Cầu Cầu không được nói bậy, khụ khụ..."
"Hôn đi! Ách, muốn hôn ... em hôn!"
Yến Hoài một bên vỗ lưng Ninh Sơ, một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/1004725/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.