"Ninh Sơ, em thích anh đúng không?"
Yến Hoài lúc này đã khôi phục lại dáng vẻ kẻ săn mồi trên thương trường, bình tĩnh, sắc bén, thề không bỏ cuộc, chọc cây kim nhọn vào làm rách lớp màng ngăn cách cuối cùng.
Nhưng nếu để ý kỹ, người đang nắm chặt tay kia có vẻ bình tĩnh và điềm đạm hơn, ít đi một phần đàm phán.
Anh chặn cửa thang máy chậm rãi đi ra, đứng ở phía sau Ninh Sơ, chăm chú nhìn vào cái gáy trắng lạnh lẽo kia, sau đó mới chậm rãi di chuyển, muốn nhìn thấu tâm can của người đó.
Bóng đèn sợi đốt không mấy phát sáng ở hành lang trông vô cùng lạnh lẽo dưới nhiệt độ đêm đông, khiến những bóng đen đổ trên mặt đất trông thật cô đơn.
"Vừa rồi khi ở trên sofa, tôi nghe được nhịp đập trái tim của em ..." Đôi mắt của anh tối sầm như màn đêm, "Rất nhanh."
——Rất nhanh, rất mãnh liệt, cảm giác như nó nói với anh rằng anh không hẳn không phải là người không thể thiếu trong cuộc đời của Ninh Sơ.
Anh đã chiếm giữ một phần nhỏ trong đó.
"Em đối với anh động tâm, có phải hay không?"
Không phải hay không......
Ninh Sơ cúi đầu, đồng dạng hỏi chính mình ba chữ này.
Hắn có phải không đối với Yến Hoài động tâm?
Hắn đã không thích ai trong bảy năm qua, gần như quên mất cảm đối với một người động tâm là như thế nào.
Đối mặt với Yến Hoài luôn là những cảm xúc phức tạp. Hắn luôn nghĩ rằng đó chỉ là những tình cảm trước đây, trước kia phát sinh tình cảm mà sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-hay-quen/1004714/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.