Rất hiếm khi học viên đến phòng vẽ đúng giờ, đặc biệt là vào cuối tuần, 10 giờ mở cửa, 10 giờ rưỡi mới đến, đều là chuyện thường.
Bây giờ, tầng một chỉ có một học viên, Mạnh Vân có thể ứng phó được, Hướng Mặc chào hỏi cô, quay lại phòng bếp tầng hai, an ủi Triệu Tiểu Kiều với Đỗ Trì.
Lúc này Triệu Tiểu Kiều đã dần ổn định, đắp một khăn ướt trên mặt, khi cởi khăn, có thể thấy dấu tay cũng tan dần.
Đỗ Trì vừa cởi tạp dề ra, trong phòng bếp đã thoang thoảng mùi lạp xưởng và nấm hương, vốn Hướng Mặc cũng chưa đói lắm, nhưng mùi thơm này như tiếng ca Siren, khiến anh mất tập trung đếm ngược giờ cơm chín, càng nhìn càng đói.
“Thầy Hướng thấy sao?”
Đỗ Trì đột nhiên gọi Hướng Mặc, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nhếch khoé miệng, hiển nhiên thấy Hướng Mặc lén nhìn nồi cơm điện, cố ý gọi anh vào lúc này.
Vẻ mặt Hướng Mặc như thường thu tầm mắt lại, thản nhiên đáp: “Ừ, đúng vậy.”
Tuy rằng đang mất tập trung, nhưng Hướng Mặc vẫn nghe được đại khái.
Thì ra hôm qua trên đường đi học về, Triệu Tiểu Kiều lén cầm tay bạn trai, trùng hợp thay, bị chủ nhiệm lớp thấy được. Giáo viên chủ nhiệm gọi bố mẹ hai bên nói chuyện một phen, còn quá trình như nào thì Hướng Mặc không rõ, tóm lại trước sức ép của phụ huynh, hai bạn trẻ phải miễn cưỡng chia tay.
“Còn có hơn mười ngày nữa sẽ thi đại học, bố mẹ em không muốn em sao nhãng đấy.”
Đỗ Trì khuyên Triệu Tiểu Kiều tập trung vào việc học, phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-doc-than/903623/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.