Tám giờ sáng, sau khi bị ánh mặt trời quấy nhiễu không ngủ được nữa, Hướng Mặc không có việc gì làm nằm trên giường, nghe tiếng chim hót ngoài cửa sổ.
Trong phòng bếp vẫn vang lên tiếng nấu ăn, tiếng “xèo xèo” của chảo dầu chắc đang chiên trứng, bởi vì trong tủ lạnh đã hết thịt xông khói, tiếng “vù vù” của máy ép trái cây chắc đang vắt cam, bởi vì hôm qua Hướng Mặc thấy Đỗ Trì mua cam.
Vốn định chờ động tĩnh biến mất rồi mới rời giường rửa mặt, nhưng lúc này ngoài cửa vang lên tiếng Tam Mao lay cánh cửa.
Tiếng càng lúc càng lớn, kèm theo tiếng kêu ‘ư ử’ của Tam Mao, Hướng Mặc đành phải bò dậy khỏi giường, lê hai chân đến cửa, mở cửa phòng, ngồi xổm nhìn Tam Mao: “Mới sáng sớm đã gọi tao rời giường rồi à?”
Tam Mao xoay người chạy đến phòng bếp, lại quay đầu nhìn Hướng Mặc, ý nói Hướng Mặc đi theo.
Ánh sáng trong phòng bếp rất sáng, Hướng Mặc có thể nhìn thấy Đỗ Trì đang mặc tạp dề, đi lại giữa bếp và bàn ăn.
Tạp dề là tạp dề của Hướng Mặc.
Trên bàn để hai phần ăn.
Hình thức ăn chung của hai người không trở về như lúc ban đầu, dường như phai nhạt rất nhiều thứ. Cùng một không gian, không còn nhịp điệu tương đồng, Đỗ Trì ăn sáng xong, nói với Hướng Mặc, “Tôi ăn xong rồi”, sau đó rời khỏi phòng bếp.
Hướng Mặc có thể cảm giác được, khi Đỗ Trì nói chuyện với anh, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
Không oán giận, không bất mãn, càng không giận dỗi linh tinh, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-doc-than/903619/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.