Editor: Sel
Trong khoảnh khắc Thời Ôn bị người đàn ông ôm lấy bả vai, cả người liền hoá đá.
"Con bé?" Người phụ nữ trung niên nghe người đàn ông nói như vậy, cơn tức giận cũng tiêu rất nhiều, trên dưới nhìn Thời Ôn một lần, biểu tình hoài nghi.
"Cô gái xinh đẹp thế này mà có thể để mắt tới con?"
Người đàn ông bất đắc dĩ, "Vâng. Con trai mẹ có rất nhiều người theo đuổi đấy! Cô ấy thật sự là bạn gái con, bằng không vì sao con lại không đồng ý đi xem mắt chứ?"
Người đàn bà dường như đã hơi tin tưởng một chút.
Thời Ôn bị người đàn ông cố định bả vai, trong mắt đối phương là tín hiệu cầu cứu mãnh liệt, mà mẹ của anh ta bộ dáng lại hùng hùng hổ hổ. Thời Ôn thật sự cảm thấy không dễ chịu bởi vị trí mà cánh tay người đàn ông chạm vào, nhíu mày nghiêng nghiêng cằm, ý bảo anh ta buông tay ra.
Người đàn ông buông ra cánh tay, Thời Ôn khó chịu run run bả vai, không tự giác nhìn xung quanh tiệm.
Ngàn vạn lần đừng gặp phải Trần Trì ngay lúc này......
Người đàn ông lấy lí do bận hẹn hò mà khuyên mẹ mình đi về.
"À, nếu không cô cho tôi xin số điện thoại, hôm nào rảnh tôi sẽ mời cô một bữa cơm coi như cảm ơn hôm nay cô đã giúp tôi chuyện này?"
Thời Ôn lắc đầu, "Không cần."
Cô xách theo bánh kem, nhanh chóng rời đi.
Người đàn ông kia dùng nước hoa nam, cô chỉ nghĩ chạy nhanh về nhà thay quần áo, ngàn vạn lần không để Trần Trì phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617690/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.