Editor: Mary (definitelynotmy)
Beta-er: Sel
Thời Ôn vừa nhìn anh vừa nhanh chóng tiếp điện thoại. Anh ngồi ở trên sô pha, tầm mắt vẫn luôn dõi theo cô.
"Đang ăn cơm sao?" Âm thanh của Thời Noãn truyền từ điện thoại ra.
Thời Ôn trả lời: "Em ăn rồi."
Thời Noãn "ừm" một tiếng, hỏi: "Ăn cùng với ai?"
Vốn dĩ Thời Ôn không muốn nói chuyện này với Thời Noãn vào tối nay, nhưng lúc này đã quá muộn. Lúc trước cô không nói cho Thời Noãn cũng vì chị ấy đang có một vụ án quan trọng, cô không muốn làm chị ấy phân tâm.
Nhưng nghe Thời Noãn hỏi như vậy, hình như là đã biết rồi.
"Em ăn cùng Trần Trì." Thời Ôn nói, nhìn thấy biểu cảm của Trần Trì trở nên vi diệu.
Thời Noãn không ngạc nhiên, hỏi: "Ở đâu?"
Thời Ôn do dự một chút, hàm hồ nói: "Ở nhà."
"Nhà cậu ta?"
"...... Vâng!"
Thời Noãn cười lạnh, "Bảo sao chị gõ cửa mãi cũng không có ai trả lời."
Thời Ôn kinh ngạc.
Thời Noãn gằn từng chữ, "Lập tức trở về cho chị!"
Điện thoại bị ngắt, Thời Ôn chớp chớp mắt nhìn Trần Trì đang ngồi ngay ngắn trên sô pha.
"Chị ấy đến nhà em." Thời Ôn chỉ chỉ ngoài cửa, "Đang ở bên ngoài."
Trần Trì không đổi sắc mặt, "Ừm, anh nghe thấy rồi."
Thời Noãn nói một câu kia, dùng cả sức bình sinh để nói, truyền đến cả cửa bên đây.
Thời Ôn cất điện thoại, nghẹn ra một câu, "Hay là anh trốn đi, em ra ngoài sẽ đóng cửa ngay."
Động tác đứng lên của Trần Trì hơi khựng lại, "Tại sao?"
"Chị ấy, chị ấy, đối với anh......" Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617684/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.