Editor: Sel
Thời Ôn chớp mắt một cái, còn cho rằng bản thân mình bị ảo giác:
"Anh nói cái gì?"
Nụ cười của Trần Trì không thay đổi, lạnh nhạt lại trào phúng, thanh âm khàn khàn lại rõ ràng, "Em lo lắng cho tôi như vậy,còn Sở Bách thì làm sao bây giờ?"
Thời Ôn mê mang, ngơ ngác mà nằm ở kia. Người đàn ông cũng không chớp mắt, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm vào cô, từ đáy mắt thanh triệt của anh, Thời Ôn thấy được chính mình.
Bạn trai, Sở Bách.
Thời Ôn chậm rãi phản ứng lại, không dám tin tưởng, "Anh đang nói cái gì?"
Hai mắt cô trợn to, đáy mắt gợn sóng liễm diễm, bộ dáng phá lệ động lòng người.
Một tay Trần Trì gắt gao chống xuống đất, một tay lại nhẹ nhàng phiêu phiêu, nhẹ đến nỗi giống như không tồn tại, chậm rãi dán ở sườn mặt của cô, từ trên trượt xuống, nắm lấy cằm của cô.
Dưới cằm truyền tới độ ấm.
Thời Ôn lúc này mới hiểu ra những lời anh vừa nói, cảm thấy buồn cười cực kỳ, buồn cười đến máu trong người đều rét run.
"Buông em ra." Cô thật sự không muốn ở đây thêm chút nào nữa, "Anh buông em ra ——"
Cô quay mặt đi, né tránh tay anh, một bàn tay đẩy vai của anh.
Trần Trì lại không hề tránh ra.
Cô tránh không thoát cũng không tiếp tục cố sức nữa, nằm xuống trên sàn nhà, "Anh đang làm gì?"
Hàm răng Trần Trì căng thẳng, "Em nói rõ ràng đi."
Thời Ôn lôi kéo khóe miệng, "Không phải anh đã cho rằng như vậy à?"
Nghĩ đến những gì anh vừa mới nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617676/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.