Editor: Mary (definitelynotmy)
Beta-er: Sel
"Đây là ai vậy?"
Sở Bách nghi hoặc nhìn đến người đàn ông. Theo anh ta biết, Tiểu Ôn nhiều năm như vậy không hề có bạn trai.
Thời Ôn nhìn đến sắc mặt Trần Trì, cảm thấy tình huống không ổn, cũng không dám chạm vào Sở Bách, ngăn trở anh ta vào cửa nói: "Hôm nay anh đi về trước đi."
Sở Bách rất không vui.
Anh ta cảm thấy người đàn ông trong phòng kia có chút...... nguy hiểm. Sắc mặt cực kỳ kém, cặp mắt kia giống như không có linh hồn, nhưng làm người khác cảm thấy khiếp đảm, tản ra một cổ hơi thở "Tử Thần".
Làm sao có thể để Tiểu Ôn ngây ngốc một mình ở đây.
Sở Bách vẫn cởi giày ra.
Thời Ôn sốt ruột, "Anh định làm gì? Không phải em nói hôm nay anh đi về trước sao?"
Sở Bách hạ giọng, "Người đàn ông kia nhìn quá đáng sợ, sao anh có thể yên tâm để em lại một mình."
Thời Ôn nhíu mày, "Anh ấy sẽ không làm gì em, nhưng đối với anh thì không chắc."
Sở Bách bĩu môi, "Tôm hùm đất đều đã mua tới, ít nhất cho anh ăn xong rồi đi."
Thời Ôn không chịu, muốn thuyết phục anh ta rời đi.
Đầu chợt nặng, một bàn tay dán bên tóc cô, đem cô đẩy qua hướng bên cạnh, Sở Bách nói: "Nhường một chút nhường một chút, tôm hùm đất sắp lạnh rồi, không phải em không thích ăn lạnh sao?"
Thời Ôn tâm lạnh hơn phân nửa, tự giác mà sờ lên chính mình đầu, lại lập tức đi xem Trần Trì.
Anh vẫn đứng ở kia, vẫn không nhúc nhích.
Tay, đầu, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617674/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.